Gia đình là yếu tố rất lớn ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn. Họ quyết định cách mà bạn chạm đến thành công, có được và duy trì, xây dựng những thành tựu sau đó như thế nào. Họ theo dõi từng bước đi và là niềm động lực lớn nhất cho mỗi chúng ta. Dù bạn có trưởng thành, hay bạn bao nhiêu tuổi, làm công việc gì, thành công đến đâu thì trong mắt bố mẹ bạn vẫn chỉ là đứa trẻ. Không phải vì họ không tin tưởng hay không công nhận sự cố gắng của bạn. Chẳng qua trong mắt họ bạn luôn bé bỏng và cần được chở che.
1. Đứng sau thành công của rất nhiều người là là sự hỗ trợ rất lớn của bố mẹ họ. Vì vậy, như ai đó từng nói “đằng sau không ai chống lưng, tuyệt đối không được tùy tiện ngã xuống“. Hay nói cách khác thì “những đứa trẻ không mang theo ô thì phải cố mà chạy cho nhanh.”
Nếu nhà bạn chưa quá giàu thì bạn tuyệt đối càng phải gắng sức hơn. 20 tuổi bạn chưa giàu thì có thể lỗi tại ba mẹ, nhưng 35 tuổi mà vẫn còn tư tưởng đó, thì thôi, còn lâu lắm bạn mới mong có được thành công.
2. Có nhiều người định học lên cao, nhưng lại sợ quá già. Hãy thử nghĩ, nếu không làm, họ sẽ vẫn phải già đi…mà lại không có cái bằng để tiến thân.
GIỮA CỐ GẮNG VÀ HỐI HẬN VÌ ĐÃ BỎ CUỘC, BẠN HỐI HẬN CÁI NÀO HƠN?
3. Nhà lập quốc Mỹ, Benjamin Franklin từng nói: “Có những người đã chết lúc 25 tuổi, nhưng đến 75 tuổi mới được đem chôn.”
Hãy đảm bảo mình đừng chết ở tuổi 25. Sống cũng giống như điều khiển chiếc xe đạp. Chọn dừng lại nghĩa là bạn sẽ ngã.
4. Có một sự thật kỳ lạ là cứ những nơi nào người ta kinh doanh, học tập thì trước cửa toàn đỗ những chiếc ô tô hạng sang như BMW, còn trước cửa quán điện tử, trà đá, rượu chè thì toàn xe đạp điện, xe máy, xe đạp. (Tất nhiên là vẫn có ngoại lệ) Nói thế không có nghĩa bảo người nghèo lười biếng, mà là họ đang chăm chỉ sai chỗ. Bởi vậy, mà người giàu cứ tiếp tục giàu mà người nghèo vẫn cứ mãi nghèo.
Thành công cũng có những công thức, Google một phút sẽ có rất nhiều thứ mới mẻ cho bạn biết nhưng vẫn cứ lười và trì hoãn đó thôi.
5. Sinh viên thì bạn có thể nói vật chất không quan trọng, nhưng 25 tuổi vẫn còn tư tưởng đó thì bạn phải thay đổi ngay. Càng sống lâu, càng thấm nhiều, bạn sẽ nhận ra đời nhiều khi chỉ quan trọng mỗi chữ tiền tiền tiền tiền tiền…
6. “Tốc độ thành công của bạn nhất định phải vượt qua tốc độ già đi của bố mẹ”, tôi từng đọc được đâu đó trên mạng. Thường đàn ông 35 tuổi mới bắt đầu lên đến đỉnh cao sự nghiệp, lúc đó cha mẹ đã quá già để đợi bạn báo ơn. Cố gắng tăng tốc thành công để cha mẹ còn có ngày còn được nhờ ở bạn.
7. “Trong tất cả những điều có thể tưởng tượng được, thì gia đình như là một đường kết nối với quá khứ và cây cầu nối với tương lai của mỗi chúng ta”.
Dù như thế nào, không thể phủ nhận gia đình luôn xuất hiện trong suốt hành trình mà chúng ta đi. Đó là một gia đình theo định nghĩa của riêng bạn, không phải định nghĩa chung, là những người đã ở đó khi bạn vừa sinh ra, nuôi lớn bạn bằng tình yêu và sự bao dung của họ, hay những người luôn che chở và cho bạn những điều ấm áp nhất, tuyệt vời nhất.
Và tin chắc rằng gia đình là nơi bạn có thể quay về khi bạn vấp ngã hay thất bại trong cuộc sống. Đó cũng là nơi tiếp cho bạn động lực để phấn đấu, bạn có thể giận ai ngoài kia, bất mãn với sự bất công của cuộc đời, nhưng KHÔNG THỂ ĐỂ GIA ĐÌNH THẤY BẠN BỊ ĐÁNH GỤC BỞI CUỘC ĐỜI KHẮC NGHIỆT NÀY ĐƯỢC.
8. Trong bộ phim nổi tiếng một thời của Hàn Quốc, Reply 1988, có một câu vô cùng thấm: “Người lớn chỉ là đang chịu đựng. Chỉ là đang bận rộn chuyện của những con người trưởng thành. CHỈ LÀ ĐANG CỐ GẮNG TỎ RA MẠNH MẼ ĐỂ GÁNH VÁC TRÁCH NHIỆM CỦA TUỔI TÁC. NGƯỜI LỚN CŨNG BIẾT ĐAU.”
Đàn ông rất sợ để lộ những tổn thương của mình cho thiên hạ thấy, vì họ sợ bị coi là yếu mềm. Nhưng là con người thì ai chả phải có những nỗi đau. Bạn có quyền kêu mệt, bạn có quyền than thở, nhưng đừng lâu quá là được.
9. Tôi từng đọc được trên mạng rằng “Bố mẹ cũng già rồi, cứ cho còn sống được 20 năm nữa đi. Mỗi năm con về thăm nhà một lần, hết Tết năm nay, chỉ còn 19 lần thôi.” Đi xa rồi, bạn sẽ thấy gia đình không chỉ là một cái tên. Ra ngoài đường, 1 cốc trà đá, 1 cái khăn ướt, người ta cũng chẳng cho không. Về nhà cơn ngon canh ngọt mẹ nấu, chẳng bao giờ kể công.