Một ngày 24 giờ, chúng ta dành ra bao nhiêu giờ cho bản thân, bao nhiêu giờ cho những người thân yêu bên cạnh và bao nhiêu giờ để lo lắng cho những điều vẩn vơ trên đời?
Tôi từng là một người mắc chứng rối loạn lo âu suốt một thời gian dài bởi những nỗi sợ vô hình cứ bám lấy tôi dai dẳng. Điều tôi cảm thấy may mắn có lẽ bản thân không chịu ảnh hưởng quá lớn hay để lại hậu quả quá nặng nề, mà phần lớn có lẽ tôi thật sự biết ơn cuộc sống này khi luôn có gia đình và những người thương yêu tôi mà suốt đời tôi không thể quên ơn.
Một mối quan hệ độc hại khiến tôi trở nên nhạy cảm và luôn dè chừng với mọi thứ, thậm chí là sự quan tâm của người khác cũng trở nên ngờ vực trong mắt tôi. Mỗi lỗi sai tôi mắc phải đều khiến bản thân càng trở nên rụt rè và lo sợ sẽ bị người khác quát mắng, bỏ rơi. Những điều mà lúc còn nhỏ tôi nghĩ mọi cô gái đều xứng đáng nhận được khi yêu, đối với tôi lúc đó lại trở thành sự đòi hỏi quá xa vời vì tôi tự cho rằng bản thân không xứng đáng.
Bị người mình tin tưởng lừa gạt cả tình cảm lẫn vật chất. Đó là cả đoạn đường tăm tối mà tôi không dám cho phép mở bất cứ cánh cửa nào để ánh sáng bình minh lọt vào. Có những ngày sự tuyệt vọng như nằm trong lòng bàn tay mình. Nhưng thật may vì tôi đã không cho phép nó được quyền chiếm lấy cơ thể mà bố mẹ đã cố gắng bảo bọc như thế.
Từng bất lực đứng nhìn thành quả của mình bị người khác xem thường và giành lấy mất vị trí đáng lẽ bản thân phải xứng đáng có được. Sự cố gắng của bản thân lúc đó chỉ như một nhúm muối bỏ biển trong khi mình đã phải nỗ lực ngày đêm chỉ mong nhận được sự công nhận hay thậm chí chỉ là một lời khen lấy lệ. Trong khi mình cố gắng làm mọi việc tốt nhất trong khả năng nhưng họ chưa bao giờ nhìn nhận mà chỉ bắt lỗi những cái sai thậm chí chính bản thân họ cũng đang mắc phải.
Cố gắng làm hài lòng người khác chính là điều ngốc nhất mà bản thân từng làm để rước thêm âu lo vào mình. Vốn dĩ từ một cô gái vô tư nhưng phải ôm đồm quá nhiều việc khiến mình bị quá tải và không còn thời gian tập trung cho bản thân và những điều mà mình thật sự cần.
Sau này khi thoát khỏi những lo âu đó, tôi dần lấy lại một cuộc sống tự chủ, không gọi là quá thành công hay dư dả để người khác ngưỡng mộ, nhưng tôi vẫn hài lòng với những gì mình đang có. Gặp được người mà tôi không cần phải e dè gắng gượng để trở thành một phiên bản hoàn hảo theo ý người khác. Niềm tin trong tôi dành cho những người mà mình yêu thương vẫn luôn vững chãi vì tôi tin mình xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp khi mình luôn vững tin vào điều đó. Tiền mất có thể kiếm lại được.
Người này mình tin nhưng làm mình thất vọng thì mình phải dứt khoát buông bỏ và trao niềm tin đó cho người xứng đáng hơn. Sự cố gắng luôn đi theo cùng những thành tựu, người này có thể không công nhận nhưng chắc chắn sẽ có người khác trân trọng sự nỗ lực của bạn. Thậm chí chính bản thân bạn công nhận những gì mình làm được còn vui hơn gấp nghìn lần.
Việc hôm nay hãy cứ làm hết, yêu thương ai hãy nói ra, dự định muốn làm hãy hoàn thanh cho xong. Hết ngày hôm nay sẽ là một ngày ý nghĩa. Rồi ngày mai sẽ lại đến. Hành trình còn dang dở sẽ được tiếp tục. Câu chuyện cũ kết thúc sẽ mở tiếp một trang sách mới. Đừng lo lắng, hãy cứ sống thôi.