Với người còn độc thân, một đêm trôi qua có thể lấp đầy bớit mớ công việc còn tồn dư, hoặc rảnh rỗi hơn thì mải miết bấm điện thoại quên cả thời gian. Với người đã có gia đình, tối đến lại phải cơm nước, dành thời gian cho con cái. Dù là ai, chắc đã không ít lần bạn cứ loay hoay làm việc gì đó, đến khi quay ra nhìn đồng hồ đã quá trễ. Cuốn nhật ký hôm nay chưa kịp viết, đầu chưa gội, sổ sách còn chưa thống kê xong. Nằm xuống giường đã phải sắp xếp trong đầu xem mai lại làm gì tiếp theo.
Ấy vậy mà trong một khắc nào đó, chúng ta đã từng xem thường quỹ thời gian mà mình có. Dự định học ngôn ngữ trong ba tháng, mà mới học ba hôm đã để qua một bên, tặc lưỡi mai học bù, xao nhãng bởi những thú vui mới. Định bụng sẽ tập thể thao đều đặn, thế mà bao lâu rồi bạn vẫn còn nằm ườn ra với chiếc điện thoại trên tay. Dự định một ngày nào đó sẽ đưa bố mẹ đến một khu nghĩ dưỡng, hay chỉ đơn giản là nấu cho họ một bữa cơm tối. Người chồng cặm cụi bên máy tính, nghĩ bụng khi nào có nhiều tiền mới dẫn vợ mình đi đến những nơi cô ấy muốn.
Nếu bạn thấy thời gian quá nhiều, nghĩa là bạn chưa biết sử dụng nó đúng cách. Còn nếu bạn thấy thời gian quá ngắn, đó là do bạn chưa biết cách cân bằng mọi thứ. Chúng ta không thích chờ đợi, vậy thì cũng đừng để người khác chờ đợi mình. Việc cần làm, hãy giải quyết nó xong sớm nhất. Rồi sau đó bạn sẽ có thêm thời gian để đến gặp người mà bạn cần gặp. Mỗi giờ mỗi khắc trôi qua, ở ngoài kia trên thế giới, có thể một ai đó đang dành quỹ thời gian ít ỏi của mình để làm những điều tuyệt vời cuối cùng, một người lính đang cố gắng hoàn thành nhiệm vụ để về với gia đình.
Thời gian không chỉ biểu thị là những con số, nó là thứ để bạn tạo ra tất cả.